Trang tiếng Anh

Đạo Phật Ngày Nay 

Trang tiếng Việt   

   

...... ... ..  . ..  .  .
Tôi sẽ nói gì với Osama Bin Laden
Phỏng vấn Thiền sư Nhất Hạnh
Nguyễn Hạnh Hoài Vy & Đỗ Thuận Khiêm dịch

 

Nếu có thể nói với Osama bin Laden, thầy sẽ nói gì với ông ta ? Tương tự, nếu nói với phía người Mỹ, cá nhân cũng như cả nước, thầy sẽ khuyên nhủ những gì ?

Nếu được có cơ hội tiếp xúc mặt đối mặt với Osam bin laden, việc đầu tiên tôi làm là lắng nghe. Tôi sẽ tìm hiểu tại sao ông ta đã hành động bằng cách tàn bạo như vậy. Tôi sẽ tìm cách thấu hiểu những đau khổ đã dẫn dắt ông ta tới bạo động. Không phải là chuyện dễ dàng để tìm hiểu qua cách đó, vì vậy mà tôi sẽ giữ cho tâm tĩnh lặng. Tôi cần có một số bạn đồng hành với mình, những người đã từng thực hành biết lắng nghe sâu thẳm, nghe không phản ứng, không phán xét, không lên án. Bằng cách đó, một bầu khí trợ lực sẽ tạo cho ông ta cùng với các cộng sự có thể chia xẻ hoàn toàn, cho họ tin tưởng rằng họ đã được lắng nghe.

Sau khi lắng nghe trong khoảnh khắc nào đó, chúng ta cần một chút nghỉ ngơi để cho những gì đã được nghe đi vào trong ý thức. Chúng ta chỉ có thể đáp ứng bằng tâm tĩnh lặng; từng điểm một những gì họ nói. Bằng một đáp ứng dịu dàng nhưng vững chãi như vậy, chúng ta sẽ giúp họ tự khám phá sự "ngộ nhận" của họ để rồi họ tự ngưng ngay những hành động bạo động từ trong ý chí.

Đối với người Mỹ, tôi khuyên chúng ta nên làm những gì để họ tái lập sự tĩnh lặng, sáng suốt trước trạng huống như vậy. Đáp ứng một cách vội vã, thiếu sự hiểu biết là một việc rất nguy hiểm. Điều đầu tiên chúng ta có thể làm là nên dịu lại ngọn lửa sân hận và thù ghét trong mỗi chúng ta. Như tôi đã đề cập trước đó, thật là tàn bạo nếu ta nuôi dưỡng dự thù ghét và bạo động, hãy tức thời dẹp bỏ sự nuôi dưỡng tinh thần thù ghét và bạo động.

Khi chúng ta phản ứng trong sự sợ hãi và thù hận, tức là chúng ta chưa hiểu được một cách sâu xa trạng huống. Hành động trả đũa chóng vánh và thiển cận chẳng thật sự mang lại ơn ích gì. Nhưng nếu chúng ta biết đè nén sự giận dữ, nhìn sâu vào sự cố , và lắng nghe với thiện ý để tìm hiểu nguồn gốc khổ đau nào đã tạo nên những bạo hành , thế rồi những người can dự trong cuộc sẽ có đủ sự sáng suốt để nhận ra con đường hàn gắn và hòa giải.

Ở Nam Phi , có Uỷ Ban Hòa giải và Chân lý đã thực hành nguyên lý này. tất cả các phía can dự vào những việc bạo động và bất công đã đồng ý lắng nghe nhau trong không khí trầm tĩnh và hiểu biết, cùng nhìn sâu vào vào nguồn gốc đã tạo nên bạo động và bất công để cùng thỏa thuận giải quyết sự cố. Sự hiện hữu của những vị lãnh đạo có tinh thần vững mạnh thật là hữu ích để hổ trợ và điều khiển trong trạng huống như vậy. Chúng ta có thể coi nó như một mô thức để giải quyết những tranh chấp đang gặp phải trong giây phút này; và không cần phải chờ đợi nhiều năm mới nhận ra được điều đó.

 

Thầy đã từng có những kinh nghiệm về sự huỷ hoại bởi chiến tranh Việt Nam và đã nổ lực hành động để dập tắt những thù hận ở đó. Vậy thầy sẽ nói gì với những người đang đau buồn và điên tiết vì có người thân đã hy sinh trong trong trận tấn công khủng bố vừa qua ?

Tôi đã từng bị mất mát những đứa con tinh thần trong chiến tranh trong khi họ đã đi vào những vùng giao chiến để cứu các nạn nhân còn sống sót dưới những trận bom. Một số người bị chết vì chiến tranh, nhưng cũng có một số bị giết vì đã bị hiểu lầm là họ đã đứng trong phe đối nghịch. Khi nhìn đến bốn thi thể những đứa con tinh thần của tôi chết bằng hình thức bạo hành như vậy, tôi đau đớn sâu xa.

Tôi hiểu nỗi khổ đau của những người đã mất người thân trong thảm trạng này. Trong tình trạng của sự mất mát to lớn và đau buồn đó, tôi đã cố gắng giữ mình trong tĩnh lặng đễ bảo tồn sự sáng suốt của trí não, sự thấu hiểu của con tim và lòng từ ái. Bằng sự thực hành quán tưởng sâu xa, tôi nhận ra rằng nếu tôi đáp ứng sự tàn bạo bằng sự tàn bạo, thì sự bất công và khổ đau chắc chắn sẽ không chấm dứt.

Khi được tin ngôi làng Bến Tre (Việt Nam) bị ném bom, 300 ngàn ngôi nhà ở đó bị huỷ hoại , và người phi công nói với các ký giả rằng họ đã hủy hoại như vậy là để cứu ngôi làng, tôi thật sự bàng hoàng, và đau nhói bởi sầu não và sân hận. Chúng tôi thực hành ngay thiền hành, với những bước đi trầm tĩnh và ưu ái để tìm lại tĩnh lặng và hòa bình trong tâm.

Mặc dầu giữ cõi lòng mở rộng trong lúc đó thật là khó khăn, nhưng cũng sẽ rất là tàn khốc nếu chúng ta phản ứng ngay, bằng cách nào đó, khi chúng ta không có sự tĩnh lặng và sự sáng suốt để thấy rõ sự thật của tình huống. Chúng ta biết rằng phản ứng với bạo hành và thù hận chỉ gây thêm tồn hại cho chính mình và cho chung quanh chúng ta. Chúng tôi thực hành (trong khả năng có thể) thiền quán, nhìn sâu vào sự khổ đau của người đang gieo rắc bạo hành trên chúng tôi, để hiểu người ấy và hiểu chính mình sâu sắc hơn. Với sự thấu hiểu đó, chúng tôi mới có thể phát ra lòng từ ái và làm dịu nỗi khổ đau của chính mình và của người khác.

 

Thế nào là "Chánh Nghiệp" cần được xử dụng để đáp ứng lại hành động tấn công khủng bố ? Chúng ta có thể tìm thấy công lý qua hành động quân sự chăng ? Qua các tiến trình pháp lý ? Bằng hành động quân sự và/hay bằng sự trả đủa được biện minh rằng việc này có thể ngăn ngừa sự giết hại người vô tội trong tương lai ?

Mọi bạo hành đều phi công lý. Lửa thù hận và bạo hành chẳng những không dập tắc mà còn đổ thêm thù hận và bạo hành vào lửa. Thuốc giải duy nhất cho bạo hành là lòng từ bi. Và cái gì tạo nên từ bi ? Đó là sự thông hiểu lẫn nhau. Khi không thông hiểu lẫn nhau, làm sao chúng ta có thể cảm nghiệm được lòng từ bi, làm sao chúng ta có thể làm dịu được sự đau khổ to lớn ấy ? Vậy sự thông hiểu nhau chính là nền tảng trên đó chúng ta xây dựng lòng từ bi.

Làm thế nào để chúng ta đạt được sự thông hiểu lẫn nhau và sự sáng suốt để dẫn dắt chúng ta vượt qua giây phút cực kỳ khó khăn như trường hợp chúng ta hiện đang đối diện ở Mỹ quốc ? Để thông hiểu nhau, chúng ta phải tìm phương cách để cộng thông nhau, như chúng ta có thể lắng nghe những tiếng kêu tuyệt vọng đang chờ sự thông hiểu của chúng ta – bởi vì hành động bạo hành chính là tiếng kêu tuyệt vọng đang cần sự chú ý và sự giúp đở.

Làm thế nào chúng ta có thể lắng nghe trong tĩnh thức mà không giết chết tức thì cơ hội phát triển sự thông hiểu lẫn nhau ? Ở mức độ quốc gia, chúng ta cần nhìn rõ : làm thế nào tạo ra các tình huống cho sự lắng nghe lẫn nhau để cho ý tưởng phản ứng của chúng ta có thể nẩy sinh và lớn lên trong sự tĩnh giác. Sự tĩnh thức là tặng phẩm lớn mà chúng ta có thể thực hiện vào lúc này.

Có những người chỉ muốn một điều duy nhất là : Phục thù. Trong kinh điển nhà Phật, Đức Phật dạy rằng dùng hận thù để đối lại hận thù chỉ làm tăng thêm hận thù. Nhưng nếu chúng ta mở rộng lòng từ bi đối với những kẻ đã gây thiệt hại cho chúng ta, điều đó sẽ tạo nên sự bùng vỡ trong tim ta và lan truyền rộng rãi đến tim những kẻ ấy.

Vậy, làm thế nào để chúng ta có thể đem lòng từ bi xóa bỏ thù hận ? Như cô biết, lòng từ bi không có bày bán trong siêu thị. Nếu siêu thị có bày bán lòng từ bi, chúng ta chỉ có thể mang nó về nhà và chúng ta có thể giải quyết vấn đề thù hận và bạo hành trên thế giới rất dễ dàng. Nhưng lòng từ bi chỉ có thể phát sinh từ trong tâm chúng ta bằng cách tự chúng ta thực hành.

Nước Mỹ đang bùng cháy với hận thù. Đó là lý do tại sao chúng ta phải nói với những người bạn Ky-tô giáo của chúng ta rằng "các bạn là con của Đấng Ky-tô". Các bạn phải quay lại với chính mình, quán chiếu và tìm hiểu xem tại sao bạo hành xuất hiện. Tại sao ở đây có nhiều thù hận ? Cái gì liên kết với lòng thù hận ? Tại sao họ thù hận đến nỗi phải hy sinh chính mạng sống của mình và đem lại nhiều khổ đau cho người khác ? Tại sao những người trẻ tuổi ấy, đang đầy sinh lực lại chọn đánh bỏ cuộc đời mình để tham dự vào bạo hành như thế ? Đó là điều chúng ta phải thấu hiểu.

Tất nhiên chúng ta phải tìm ra phương cách để chấm dứt bạo hành. Nếu cần thiết, chúng ta phải bỏ tù những người có trách nhiệm. Nhưng vấn đề quan trọng là cần phải quán chiếu và tự hỏi : Tại sao sự việc này xảy ra ? Trách nhiệm nào chúng ta phải chịu trong biến cố này ? Có thể họ hiểu lầm chúng ta. Nhưng cái gì đã làm cho họ hiểu lầm chúng ta nhiều đế nỗi làm cho họ thù ghét nhiều như thế ?

Phương pháp của Đức Phật là quán chiếu để thấy nguồn gốc của khổ đau : nguồn gốc của bạo hành. Nếu chúng ta cũng có bạo hành trong chúng ta, thì bất cứ hành động nào cũng có thể làm cho bạo hành bùng vở. Năng lực của thù hận và bạo hành này có thể rất to lớn và khi chúng ta thấy nó trong người khác, chúng ta sẽ cảm thấy buồn cho họ. Khi chúng ta cảm thấy buồn cho họ, lòng từ bi phát sinh trong tâm ta và chúng ta cảm thấy hạnh phúc hơn và hòa bình lớn hơn trong chúng ta.

Nếu anh đến một tu viện, để học thực hành điều đó, nên khi nào anh chịu đựng và cảm thấy nóng giận, anh biết cách quán chiếu, lòng từ bi có thể đi ra từ tim anh và có thể trút bỏ hết sự căm giận. Chỉ có lòng từ bi mới có thể làm tiêu ngọn lửa thù hận.

Chúng ta phải quán chiếu một cách chân thành vào tình huống hiện nay của chúng ta. Nếu chúng ta có thể thấy nguồn gốc phát sinh khổ đau trong chính chúng ta và trong người khác, chúng ta có thể bắt đầu tháo gỡ cái vòng lẩn quẩn của thù hận và bạo hành. Khi nhà chúng ta bốc cháy, đầu tiên chúng ta phải làm tắt ngọn lửa rồi mới tìm hiểu căn nguyên của ngọn lửa đó. Tương tự như thế, nếu đầu tiên chúng ta dập tắt ngọn lửa thù hằn và sân hận trong tâm chúng ta, chúng ta sẽ có cơ may khám phá một cách sâu sắc tình huống với sự trong sáng và tĩnh giác để xác định nguyên nhân và điều kiện đã góp phần gây ra thù hận và bạo hành mà chúng ta đang chứng nghiệm trong ta và trong thế giới của chúng ta.

"Chánh Nghiệp" là hành động dẫn đến sự dập tắc thù hận và bạo hành.

 

Thầy có tin rằng tội ác đang hiện hữu? Và, nếu như thế, thầy có thể xem bọn khủng bố là những con người tội lỗi chăng ?

Tội ác hiện hữu. Mà Thượng đế cũng hiện hữu [God exist also - ý Thầy Nhất Hạnh muốn nói là sự Thiện, không phải là Thượng đế theo nghĩa tôn giáo]. Tội ác và Thượng đế là hai mặt của chính chúng ta. Thượng đế là sự thông hiểu rộng lớn, là tình yêu cao cả trong chúng ta. Đó cũng là điều chúng ta gọi là Đức Phật, một tâm hồn giác ngộ có thể nhìn thấu suốt mọi mê lầm.

Cái gì là tội ác ? Đó là khi hình ảnh Thượng đế và hình ảnh của Đức Phật trong chúng ta bị che khuất. Đây là lúc chúng ta lựa chọn tội ác quan trọng hay Thượng đế và Đức Phật quan trọng hơn. Mặc dầu phía mê muội nặng nề, của tội ác, có thể biểu hiện mạnh mẽ trong một lúc nào đó, không có nghĩa là Thượng đế không có mặt ở đó.

Trong Thánh kinh có ghi rõ, "Hãy tha thứ cho họ về những điều mà họ không biết họ đã làm". Nghĩa là một hành động tội ác chỉ là một hành động mê muội và lầm lẫn. Có lẽ nhiều nhận thức sai lầm nằm đàng sau một hành động tội ác; chúng ta phải thấy rằng sự không hiểu biết là gốc rễ của tội ác. Mỗi người chúng ta đều chứa đựng bên trong mình mọi yếu tố của sự hiểu biết rộng rãi, lòng từ bi rộng rãi, cả sự mê muội, lẫn thù hận và bạo hành.

 

Trong quyển sách mới "Lòng Sân Hận" của thầy, thầy có cho một thí dụ về "sự lắng nghe từ bi" như là một phương tiện làm lành mạnh mọi gia đình. Có thể phương tiện này được dùng ở bình diện quốc gia, và nếu như thế, nó có thể hoạt động ra sao ?

Mùa hè vừa qua một nhóm người Palestine và Do thái đến Làng Mai, Trung tâm Thực hành Thiền quán, nơi tôi sống ở Miền Nam nước Pháp, để học và thực hành nghệ thuật lắng nghe và tiếng nói tình yêu. (Khoảng 1.600 người đến Làng Mai mỗi mùa hè từ hơn mười hai quốc gia để nghe và học cách nào đem lại bình an và thông hiểu trong đời sống hằng ngày). Nhóm người Palestine và Israel này tham dự thời khóa hằng ngày như thiền hành, thiền ngồi và ăn uống trong tĩnh lặng, và họ cũng nhận sự huấn luyện cách nghe cách nói với người khác thế nào để thông hiểu nhiều hơn và có được sự bình an giữa họ, giữa cá nhân và giữa dân tộc.

Với sự hướng dẫn và trợ lực của những vị tu hành, họ ngồi xuống và lắng nghe lẫn nhau. Khi một người phát biểu, không ai ngắt lời người đó. Mọi người thực hành chánh niệm qua hơi thở và lắng nghe với cách mà người khác cũng cảm giác, nghe và hiểu.

Khi một người phát biểu, họ chế ngự không dùng từ ngữ bực tức, thù hận và lên án. Họ nói trong bầu không khí tin cậy và kính trọng. Ngoài những cuộc đối thoại ấy, những người Palestine và Do thái tham dự rất linh hoạt để hiểu rằng cả hai bên đều phải chịu đựng sự sợ hãi. Họ thán phục sự thực hành lắng nghe và sắp xếp để chia xẻ những điều đã học được với người khác trên đường trở về quê hương.

Chúng ta đoan chắc rằng những người Palestine và Do thái nói về sự khỗ đau, sợ hãi và thất vọng trong chỗ công cộng mà toàn thế giới có thể nghe được. Tất cả chúng ta có thể nghe và không bình luận, không lên án để hiểu được kinh nghiệm của cả hai phía. Điều này có thể chuẩn bị nhân duyên cho sự bàn bạt về hòa bình diễn ra.

Cùng một tình cảnh như thế đang diễn ra cho người Mỹ, người dân theo Đạo Hồi và các nước Ả rập. Có nhiều sự hiểu lầm và sự thiếu một loại truyền thông ngăn chận khả năng của chúng ta trong việc giải quyết các khó khăn một cách hòa bình.

 

Tình thương là một phần rộng lớn trong lý thuyết cũng như thực hành Phật giáo. Nhưng ở trong giây phút này, tình thương đối với những kẻ khủng bố thật khó mà nẩy mầm. Có thực con người có thể có tình thương thục sự trong lúc này không ?

Không có sự hiểu biết, tình thương không thể có. Khi cô hiểu được sự khổ đau của kẻ khác, tình thương không cần có sự ép buộc, cánh cửa của trái tim mở rộng tự nhiên. Những kẻ không tặc ấy đều còn rất trẻ, và họ đã hy sinh cuộc đời họ cho cái gì ? Tại sao họ làm như vậy ? Có thứ khổ đau sâu xa nào ở đấy ? Nó đòi hỏi chúng ta phải lắng nghe sâu thẳm, nhìn vào trong sự sâu thẳm để hiểu.

Để có tình thương trong hoàn cảnh này, chúng ta phải thực hiện tinh thần đại tha thứ. Chúng ta cần ôm lấy sự khổ đau cả trong và ngoài nước Mỹ. Chúng ta cần săn sóc cho những nạn nhân trong đất nước chúng ta, đồng thời cũng nên có tình thương cho những kẻ không tặc và gia đình của họ, vì họ cũng là nạn nhân của sự ngu dốt và thù hận. Với cách này, chúng ta thực sự đã thực hành đúng nghĩa tinh thần không kỳ thị. Chúng ta không cần phải đợi đến nhiều năm hay nhiều thập niên để nhận ra sự hòa giải và tha thứ. Chúng ta cần tỉnh thức ngay bây giờ đừng để cho sự thù hận chiếm ngự trái tim chúng ta.

 

Thầy tin có nguyên nhân cho sự việc xảy ra ? Nếu vậy, nguyên nhân nào làm họ đã tấn công nước Mỹ ?

Lý do sâu xa nhất cho hoàn cảnh hiện tại của chúng ta là hình thái tiêu thụ. Công dân Mỹ đã tiêu thụ đến 60 phần trăm năng lượng của thế giới, so với dân số chỉ đến 6 phần trăm. Trẻ em trên đất Mỹ chứng kiến 100 ngàn hành vi bạo động trên truyền hình, vào lúc mới xong bậc tiểu học. Lý do khác nữa là hoàn cảnh hiện tại của chúng ta về chính sách đối ngoại, thiếu sự hiểu biết sâu xa với các giao quốc. Chúng ta đã không biết lắng nghe để hiểu biết về sự đau khổ và nhu cầu thiết thực của người dân trong các nước khác.

 

Một phương cách đáp ứng tâm linh hữu hiệu nhất trong thảm kịch này là gì, theo thầy ?

Chúng ta nên thực hành ngay bây giờ dịu lại sự nóng giận, nhìn sâu thẳm vào gốc rễ đã tạo sự thù hận và bạo động trong xã hội ta cũng như thế giới, biết lắng nghe bằng tình thương mà chúng ta chưa từng có năng lực để nghe và hiểu. Chỉ cần một chút tình thương kết tụ trong trái tim và trí óc của chúng ta cũng có thể đáp ứng một cách cụ thể trong tình cảnh này. Khi chúng ta biết lắng nghe, chúng ta sẽ bắt đầu phát triển một năng lực tình-anh-chị-em giữa các quốc gia, đó là truyền thống tâm linh sâu thẳm nhất trong mọi tôn giáo và văn hóa. Bằng cách này, hòa bình và sự hiểu biết trên toàn thế giới sẽ gia tăng từng ngày.

Phát triển một chút tình thương trong mỗi một trái tim, là phương cách đáp ứng tâm linh hữu hiệu nhất với sự thù ghét và bạo động. Một chút tình thương sẽ mang lại kết quả lắng dịu sự giận dữ, nhìn sâu vào trong gốc rễ của bạo động, lắng nghe và thông hiểu sự khổ đau của những người đã can dự vào sự hận thù và bạo động.


What I would say to Osama Bin laden ?
Zen monk Thich Nhat Hanh talks about how listening is the first step towards peace.
Interview by Ann A. Simpkinson website http://beliefnet.com


If you could speak to Osama bin Laden, what would you say to him? Likewise, if you were to speak to the American people, what would you suggest we do at this point, individually and as a nation?
If I were given the opportunity to be face to face with Osama bin Laden, the first thing I would do is listen. I would try to understand why he had acted in that cruel way. I would try to understand all of the suffering that had led him to violence. It might not be easy to listen in that way, so I would have to remain calm and lucid. I would need several friends with me, who are strong in the practice of deep listening, listening without reacting, without judging and blaming. In this way, an atmosphere of support would be created for this person and those connected so that they could share completely, trust that they are really being heard.
After listening for some time, we might need to take a break to allow what has been said to enter into our consciousness. Only when we felt calm and lucid would we respond. We would respond point by point to what had been said. We would respond gently but firmly in such a way to help them to discover their own misunderstandings so that they will stop violent acts from their own will.

For the American people, I would suggest that we do everything we can to restore our calm and our lucidity before responding to the situation. To respond too quickly before we have much understanding of the situation may be very dangerous. The first thing we can do is to cool the flames of anger and hatred that are so strong in us. As mentioned before, it is crucial to look at the way we feed the hatred and violence within us and to take immediate steps to cut off the nourishment for our hatred and violence.
When we react out of fear and hatred, we do not yet have a deep understanding of the situation. Our action will only be a very quick and superficial way of responding to the situation and not much true benefit and healing will occur. Yet if we wait and follow the process of calming our anger, looking deeply into the situation, and listening with great will to understand the roots of suffering that are the cause of the violent actions, only then will we have sufficient insight to respond in such a way that healing and reconciliation can be realized for everyone involved.
In South Africa, the Truth and Reconciliation Commission has made attempts to realize this. All the parties involved in violence and injustice agreed to listen to each other in a calm and supportive environment, to look together deeply at the roots of violent acts and to find agreeable arrangements to respond to the situations. The presence of strong spiritual leaders is very helpful to support and maintain such an environment. We can look at this model for resolving conflicts that are arising right in the present moment; we do not have to wait many years to realize this.

 

You personally experienced the devastation caused by the war fought in Vietnam and worked to end the hostilities there. What do you say to people who are grief-stricken and enraged because they have lost loved ones in the terrorist attack?
I did lose my spiritual sons and daughters during the war when they were entering the fighting zone trying to save those under the bombs. Some were killed by war and some by murder due to the misunderstanding that they were supporting the other side. When I looked at the four slain corpses of my spiritual sons murdered in such a violent way, I suffered deeply.
I understand the suffering of those who have lost beloved ones in this tragedy. In situations of great loss and grief, I had to find my calm in order to restore my lucidity and my heart of understanding and compassion. With the practice of deep looking, I realized that if we respond to cruelty with cruelty, injustice and suffering will only increase.
When we learned of the bombing of the Bentre village in Vietnam, where 300,000 homes were destroyed, and the pilots told journalists that they had destroyed the village in order to save it, I was shocked, and [racked] with anger and grief. We practiced walking calmly and gently on the earth to bring back our calm mind and peaceful heart.
Although it is very challenging to maintain our openness in that moment, it is crucial that we not respond in any way until we have calmness and clarity with which to see the reality of the situation. We knew that to respond with violence and hatred would only damage ourselves and those around us. We practiced [so that we might] look deeply into the suffering of the people inflicting violence on us, to understand them more deeply and to understand ourselves more deeply. With this understanding we were able to produce compassion and to relieve our own suffering and that of the other side.

 

What is the "right action" to take with regard to responding to terrorist attacks? Should we seek justice through military action? Through judicial processes? Is military action and/or retaliation justified if it can prevent future innocents from being killed?
All violence is injustice. The fire of hatred and violence cannot be extinguished by adding more hatred and violence to the fire. The only antidote to violence is compassion. And what is compassion made of? It is made of understanding. When there is no understanding, how can we feel compassion, how can we begin to relieve the great suffering that is there? So understanding is the very real foundation upon which we build our compassion.
How do we gain the understanding and insight to guide us through such incredibly challenging moments that we are now face in America? To understand, we must find paths of communication so that we can listen to those who desperately are calling out for our understanding--because such an act of violence is a desperate call for attention and for help.
How can we listen in a calm and clear way so that we don’t immediately kill the chance for understanding to develop? As a nation we need to look into this: how to create the situations for deep listening to occur so that our response to the situation may arise out of our calm and clear mind. Clarity is a great offering that we can make at this time.
There are people who want one thing only: revenge. In the Buddhist scriptures, the Buddha said that by using hatred to answer hatred, there will only be an escalation of hatred. But if we use compassion to embrace those who have harmed us, it will greatly diffuse the bomb in our hearts and in theirs. So how can we bring about a drop of compassion that can put out the fire of hatred? You know, they do not sell compassion in the supermarket. If they sold compassion, we would only need to bring it home and we could solve the problem of hatred and violence in the world very easily. But compassion can only be produced in our own heart by our own practice.

America is burning with hatred. That is why we have to tell our Christian friends, "You are children of Christ." You have to return to yourselves and look deeply and find out why this violence happened. Why is there so much hatred? What lies under all this violence? Why do they hate so much that they would sacrifice their own lives and bring about so much suffering to other people? Why would these young people, full of vitality and strength, have chosen to lose their lives, to commit such violence? That is what we have to understand.

We have to find a way to stop violence, of course. If need be, we have to put the men responsible in prison. But the important thing is to look deeply and ask, "Why did that happen? What responsibility do we have in that happening? " Maybe they misunderstood us. But what has made them misunderstand us so much to make them hate so much?
The method of the Buddha is to look deeply to see the source of suffering; the source of the violence. If we have violence within ourselves, any action can make that violence explode. This energy of hatred and violence can be very great and when we see that in the other person then we feel sorry for them. When we feel sorry for them, the drop of compassion is born in our hearts and we feel so much happier and so much more at peace in ourselves. That [empathy] produces the nectar of compassion within ourselves.
If you come to the monastery, it is in order to learn to do that, so that whenever you suffer and feel angry, you know how to look deeply, so that the drop of compassion in your heart can come out of your heart and can put out the fever of anger. Only the drop of compassion that can put out the flames of hatred.

We must look deeply and honestly at our present situation. If we are able to see the sources for the suffering within ourselves and within the other person, we can begin to unravel the cycle of hatred and violence. When our house is on fire, we must first put out the fire before investigating its cause. Likewise, if we first extinguish the anger and hatred in our own heart, we will have a chance to deeply investigate the situation with clarity and insight in order to determine all the causes and conditions that have contributed to the hatred and violence we are experiencing within ourselves and within our world.

The "right action" is the action that results in the fires of hatred and violence being extinguished.

Do you believe that evil exists? And, if so, would you consider terrorists as evil persons?

Evil exists. God exists also. Evil and God are two sides of ourselves. God is that great understanding, that great love within us. That is what we call Buddha also, the enlightened mind that is able to see through all ignorance.
What is evil? It is when the face of God, the face of the Buddha within us has become hidden. It is up to us to choose whether the evil side becomes more important, or whether the side of God and the Buddha shines out. Although the side of great ignorance, of evil, may be manifesting so strongly at one time that does not mean that God is not there.
It is said clearly in the Bible, "Forgive them for they know not what they do." This means that an act of evil is an act of great ignorance and misunderstanding. Perhaps many wrong perceptions are behind an act of evil; we have to see that ignorance and misunderstanding is the root of the evil. Every human being contains within him or herself all the elements of great understanding, great compassion, and also ignorance, hatred, and violence.

 

In your new book "Anger," you give an example of "compassionate listening" as a tool to heal families. Can that tool be used at a national level, and if so, how would that work?
This past summer a group of Palestinians and Israelis came to Plum Village, the practice center where I live in southern France, to learn and practice the arts of deep listening and loving speech. (Around 1,600 people come to Plum Village each summer from over a dozen countries to listen and to learn how to bring peace and understanding to their daily lives.) The group of Palestinians and Israelis participated in the daily schedule of walking meditation, sitting meditation, and silent meals, and they also received training on how to listen and speak to each other in such a way that more understanding and peace could be possible between them as individuals and as nations.
With the guidance and support of the monks and nuns, they sat down and listened to each other. When one person spoke no one interrupted him or her. Everyone practiced mindfulness of their breathing and listening in such a way that the other person felt heard and understood.
When a person spoke, they refrained from using words of blame, hatred, and condemnation. They spoke in an atmosphere of trust and respect. Out of these dialogues the participating Palestinians and Israelis were very moved to realize that both sides suffer from fear. They appreciated the practice of deep listening and made arrangements to share what they had learned with others upon returning to their home countries.
We recommended that the Palestinians and Israeli talk about their suffering, fears, and despair in a public forum that all the world could hear. We could all listen without judging, without condemning in order to understand the experience of both sides. This would prepare the ground of understanding for peace talks to occur.
The same situation now exists between the American people and people of Islamic and Arabic nations. There is much misunderstanding and lack of the kind of communication that hinders our ability to resolve our difficulties peacefully.

 

Compassion is a very large part of Buddhism and Buddhist practice. But at this point in time, compassion towards terrorists seems impossible to muster. Is it realistic to think people can feel true compassion now?

Without understanding, compassion is impossible. When you understand the suffering of others, you do not have to force yourself to feel compassion, the door of your heart will just naturally open. All of the hijackers were so young and yet they sacrificed their lives for what? Why did they do that? What kind of deep suffering is there? It will require deep listening and deep looking to understand that.
To have compassion in this situation is to perform a great act of forgiveness. We can first embrace the suffering, both outside of America and within America. We need to look after the victims here within our country and also to have compassion for the hijackers and their families because they are also victims of ignorance and hatred. In this way we can truly practice non-discrimination. We do not need to wait many years or decades to realize reconciliation and forgiveness. We need a wake up call now in order not to allow hatred to overwhelm our hearts.


Do you believe things happen for a reason? If so, what was the reason for the attacks on the U.S.A.?

The deep reason for our current situation is our patterns of consumption. U.S.A. citizens consume 60% of the world’s energy resources yet they account for only 6% of the total world’s population. Children in America have witnessed 100,000 acts of violence on television by the time they finish elementary school. Another reason for our current situation is our foreign policy and the lack of deep listening within our relationships. We do not use deep listening to understand the suffering and the real needs of people in other nations.

 

What do you think would be the most effective spiritual response to this tragedy?

We can begin right now to practice calming our anger, looking deeply at the roots of the hatred and violence in our society and in our world, and listening with compassion in order to hear and understand what we have not yet had the capacity to hear and to understand. When the drop of compassion begins to form in our hearts and minds, we begin to develop concrete responses to our situation. When we have listened and looked deeply, we may begin to develop the energy of brotherhood and sisterhood between all nations, which is the deepest spiritual heritage of all religious and cultural traditions. In this way the peace and understanding within the whole world is increased day by day.
To develop the drop of compassion in our own heart is the only effective spiritual response to hatred and violence. That drop of compassion will be the result of calming our anger, looking deeply at the roots of our violence, deep listening, and understanding the suffering of everyone involved in the acts of hatred and violence.


Trích lại từ trang Giao Điểm  |   Xem thêm bài nhận xét của Bùi Kha

 


Vào mạng: 1-11-2001

Trở về mục "Phật giáo năm Châu"

Đầu trang